Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

Kỷ niệm đầu tiên – Bài thơ “Những phút xao lòng”

Bước vào môi trường đại học, bạn sẽ thấy có rất nhiều thứ sẽ thay đổi. Và đương nhiên, bạn sẽ có những kỷ niệm mà không bao giờ quên, nó sẽ trở thành hành trang đi bên bạn đến suốt cuộc đời. Mỗi người có một điều ấn tượng riêng vì không ai giống ai cả, bất chợt một điều gì đó thoáng qua cũng làm cho ai đó phải suy tư. Có một điều chắc chắn là cái điều gây ra ấn tượng và dần dần in sâu thành kỷ niệm ấy, phải có cái gì đó gần gũi, thân thuộc với những người ghi nhớ chúng.

Riêng với tôi, một người đã từng nhiều năm đi làm, không còn sự hồn nhiên của cái tuổi học trò nữa. Kí ức phai nhạt, dấu ấn công việc hằn sâu, đó là những gì mà tôi có. Thế nhưng, những hồi ức bất chợt trở về ngay trong buổi gặp gỡ đầu tiên với cô giáo chủ nhiệm. Thực sự thì buổi ra mắt lớp của cô cũng chẳng có điều gì phải đặc biệt, giống như tất cả những buổi đầu tiên cô trò gặp mặt và làm quen. Thế nhưng, rồi cũng có một điều đã biến buổi gặp gỡ ấy thành một kỷ niệm không bao giờ quên trong tâm trí tôi. Đó là khi cô đọc cho lớp nghe bài thơ có cái tựa đề thật hấp dẫn : “Những phút xao lòng”. Bài thơ viết về những giây phút “ngoài chồng ngoài vợ” trong cuộc sồng hôn nhân mà tôi lại là một chàng trai trẻ, vậy mà chẳng hiểu vì sao tôi tâm đắc đến thế. Để rồi ngay sau đó, tôi đã tìm và học thuộc bài thơ ấy. Đó là bài thơ đầu tiên tôi có khi bắt đầu là một sinh viên.
Không ít người thuộc bài thơ này. Tuy nhiên, đối với tôi đó là một dấu ấn rất sâu sắc. Tôi xin trích dẫn bài thơ ấy để bạn đọc cùng nhau thưởng thức.
NHỮNG PHÚT XAO LÒNG
Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ
Cũng như mình thôi, ngày xưa mình cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng.
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu những suy tư, không kể vể giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn.
Mình cũng có những phút giây cảm thây xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi hối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn.
Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thấy thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
Chắc vợ mình hiểu những điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn.
Mà có ai trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao lòng.
THUẬN HỮU
(Trích trong tập thơ “Biển gọi”, NXB Đà Nẵng – 2000)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét